Nghỉ việc đi du lịch, quyết định đột ngột nhưng là chuyến đi đắt giá nhất

03.12.2022 - 09:33

Chào thân ái, các bạn vô gia cư trong suy nghĩ của mình! Nếu cảm thấy cuộc sống mệt mỏi quá, công việc hàng ngày nhàm chán khiến bạn không còn động lực. nghỉ việc đi du lịch là suy nghĩ của bạn lúc này? Nhưng liệu bạn có thực sự DÁM. Dưới đây là kinh nghiệm chuyến đi Sài Gòn - Đắk Lắk của mình trong một phút quyết định đột xuất. Theo dõi và đưa ra quyết định sau khi đọc hết bạn nhé.

suy-nghi-vo-gia-cu-1649406651

Nghỉ việc đi du lịch? Liệu bạn có Dám

Bạn đã bao nhiêu tuổi rồi hỡi bạn ơi?

Vẫn còn trẻ hay đã đến tuổi bấp bênh cho sự nghiệp của đời mình nào?

Cho phép tôi chia sẻ với bạn một chuyến đi dạo tìm nhà của người vô gia cư. Hay chính xác hơn là tìm lại chính ngôi nhà trong tưởng tượng của ta đã bị mất hay trôi dạt đâu đó nhé!

Một chuyến đi xe từ Sài Gòn về với Đắk Lắk trong đêm với cái sương trời se lạnh, một con bé với cái balo to đùng trên đôi vai hơn 20kg kia.

Con bé tự hỏi chính mình: "Mình chỉ đi vài ngày thôi, tại sao lại mang nhiều như thế?".

Chính nó hay chính nó là tôi cũng chưa thể trả lời cho câu hỏi đấy.

Có lẽ, trong lúc này bạn sẽ thở phào vì nghĩ rằng: "May mà con bé còn biết bắt chuyến xe đi về Đắk Lắk chứ không phải là không biết đi đâu cả".

Thật may, may rằng chuyến đi của tôi là về Đắk Lắk, về quê của một nhỏ bạn tên là "heo, tôi thường gọi nó là như vậy".

Bắt đầu một chuyến đi không kế hoạch trước

Một chuyến đi không có kế hoạch trước. Bởi vào buổi sáng thì tôi và nhỏ heo nói chuyện và than thở với nhau về công việc rằng: "Có nên nghỉ việc vì các lý do...a,b,c... không... thì: Alo, heo ơi...ta đặt vé rồi đấy, tối nay 8h ta đi tới sáng 4h nha và mi tới chỗ km38 đón ta nhé"

Và thế là tôi bắt tay vào gôm đồ, book grab xe máy. Đi bộ từ phòng xuống cầu thang, tôi thấy chiếc xe máy của anh grap mà ngậm ngùi ngồi lên vì xe của anh là chiếc xe giống con ngựa trời. Và mỗi lúc anh lên số là lúc cả người và balo trên lưng giật theo muốn lay tôi như rớt khỏi xe. Câu chuyện đi xe máy của tui chẳng thuận lợi cho tới khi bà chị nhỏ heo bảo: "Em ghé qua phòng xách giúp chị chục gói kẹo dừa gửi về bố mẹ chị nhé". Vậy là mỗi lúc càng nặng, nặng trên đôi tay của tui và nặng cả tình thương của một cô con gái sống xa nhà nhớ về bố mẹ già ở quê.

Tới bến xe, tôi hỏi anh grab: "Bao nhiêu tiền anh nhỉ?"

Anh bảo: "Của em hết 27.000 đồng"

Tôi hỏi tiếp: "Với cái đoạn anh chở qua bên kia lấy kẹo là bao nhiêu anh nhỉ?"

Anh grab bảo: "Thôi lấy em chẳng thành 30.000 em nhé"

Vậy là con bé chạy lon ton vào bến xe mua vé thay vì chỉ cần lên xe. Bởi vì, các chị bán vé bảo tôi, nếu muốn rẻ hơn 20.000 thì chạy vào quầy xe Kim Oanh để mua em nhé. Tôi tiếp tục cố gắng chạy mua vé chỉ với suy nghĩ là tiết kiệm được bao nhiêu thì vui bấy nhiêu thôi.

Nhưng không ngờ, với sức chạy hết sức hùng sinh của tôi thì chiếc xe đi Đắk Lắk nó vẫn ở đó cho tới khi tôi tốn mất 15.000 chai nước suối không có thương hiệu trên tay để ngồi bên bàn đợi xe lăn bánh. Vậy là rẻ hơn 20.000 trên trừ đi 15.000 thì chỉ còn vỏn vẹn 5.000 tiết kiệm ấy.

Sau 30 phút ngồi chờ đợi thì tôi lên xe.

Và..

Anh lơ xe bảo: "Vé của em đâu, số điện thoại đặt vé của em là số mấy?"

Tui dõng dạc bảo: " Ba số đuôi là 883 anh nhé"

Anh ấy tìm mãi không thấy trong danh sách và hỏi tôi với giọng điệu nghi ngờ: "Có phải là 884 không đó"

Tôi: Dạ đúng rồi anh ạ!

Anh: Trời trời, U là trời

Cả hai cười trừ cho nhau và thôi.

Sau vài phút tôi bắt đầu khó chịu với cái bàng quang của mình, chính xác hơn là tôi mắc tiểu rồi. Tôi cố gắng nhịn và cũng đã tới trạm dừng chân, Trạm Bừng Bù Đăng cho mọi người đi vệ sịnh và ăn uống để tiếp tục 2/3 chặng đường còn lại.

tram-bung-1649406680

Và bức ảnh trạm Bừng Bù Đăng được chụp lại để gửi một người đang nhắn tin gạ gẫm và tán tỉnh tôi...(khúc này tui kể lại mà thầm mỉa cho anh ta)

Tôi bắt đầu thoải mái khi đã được xả lũ trong mình. Cũng như là nhắn phũ cho anh ta vài câu. (Hehe)

Ngắm nhìn xung quanh thì tui thấy thèm trái cây quá, nhưng nhìn lại túi tiền thì chỉ còn vỏn vẹn vài chục nghìn. Nên tôi ngậm ngùi về giường và ngủ tiếp. Cho tới khi chú lơ xe bảo tới bến xe Kim Oanh rồi.

Bước xuống xe với cái thời tiết lạnh teo lúc 4h sáng tại Đắk Lắk khác hẳn với thời tiết Sài Gòn quá.

Đặt chân đến Đắk Lắk và chờ "Heo tới đón"

Lọ mọ với đôi giày mang vào chân và nhấc máy lên gọi: "Heo ơi, ta tới rồi"

Tui bắt đầu ngồi chờ cùng chị bé xuống chung chuyến xe và thủ thỉ vài câu với hơi ấm từ miệng mình.

Và rồi bất chợt nghe tiếng: "Ê chó". Vậy là con heo nó tới đón mình.

Nhìn bộ dạng của nó mà tức cười phá lên với cái cách nó cuốn trọn cơ thể trong cái trùm chân của hội chị em. haha

Nó nói: "vậy mi có trùm không ta cho"

Và rồi hai đứa ngồi lên chiếc xe vision sau khi chào tạm biệt chị bé ở ghế đá. Về tới nhà, chúng tôi lại chui vào cái đệm của 3 đứa cháu của nó đang ngủ và tiếp tục ngủ tới sáng.

Sáng dậy, với cái giọng lạ mà quen: "Dạy ăn cơm các con ơi' từ người bố của nhỏ heo. Cả lũ ùa nhau dậy đánh răng, rửa mặt. Tới lúc này tôi mới nhớ cái balo to đùng kia không mang theo một cái bót đánh răng nào cả, nghỉ mà vô dụng quá.

Bữa ăn đầu tiên, tôi thấy sao mà ngon thế... cứ nghĩ vài ngày thì mình ăn sướng rồi, cứ đạm bạt mà ngon quá. Mà nhìn nhà nhỏ heo, nếu người lạ chắc sẽ há hốc mồm vì con cháu đông quá.

Các chị thay nhau bảo nhờ bé Minh mà nay ăn nem, ăn chả và cả xúc xích từ chị Cuội nhà ta ấy. Tui cười phá lên...

Sau khi ăn no nê, tui dự tính sẽ làm vài trò hay ho, nhưng chỉ được một tấm hình trước sân nhà nhỏ heo. 

anh-truoc-cong-1649406864

Đi mầm đẹp cùng "Heo" để xem ai xinh gái hơn 

Với sự mệt mỏi từ chuyến đi xe đường dài thì tôi lại chợp mắt để nộp năng lượng lại. Được sự rủ rê về cái mần đẹp của tôi là "chó" và nó là "heo" lái chiếc siêu xe của nhà đi qua km52. Nhà bà chị hai của nó để làm đẹp là nặn mụn, sâm môi để trông đẹp gái hơn nè.

Và rồi, sau vài tiếng tôi thấy, không phải thấy nữa mà tui cảm nhận được từng đường kim rà và kêu to bên cạnh tai tui...trên lớp thuốc tê là hàng trăm đường kim được cà qua cà lại mãi cho tới khi tôi đau.

những câu nói hài hước mà đau tui vô cùng. Chị hai vừa bôi thuốc tê vừa làm và bảo: "Đâu không em".

Tui với sự ngây thơ lần đầu: "Lắc đầu nhẹ vì mồm đã cứng đơ vì thuốc tê"

Vài lần như vậy tui mới ngộ ra và không lắc đầu nữa, bởi vì tui nghỉ cam chịu cho cái đẹp lên ngôi.

Nhỏ heo nói với chị hai: "Hồi đó em làm 30 phút là xong mà".

Tui nghĩ với bờ môi mỏng của nó thì như vậy còn của tui thì không.

Sau 1h30 phút, máu thầy bói bên trong chị hai nổi dậy và bảo: " Lông mày bé như vậy là làm bao nhiêu cũng không dư rồi, để chị đi vài đường sữa tướng mày lại cho làm ăn có dư em nhé"

Mọi người sẽ nghĩ gì với lời mời gọi đầy tình cảm như vậy.

Cái kết là: biến thành bê đê Thái. Với cặp lông mày đăng và bờ môi đỏ sưng kia. Haizzz

Ghé quán nhà chị cuội ngon số 1 tại Ê Krông Pắc 

Sau khi tôi được thả về, tôi được nhỏ heo chở vào nhà chị Ba Cuội ăn. Nghe ăn chắc có vẻ rất thích, nhưng ăn gì không ăn lại ăn mỳ cay với bò, với tôm. Nhưng tôi chỉ ăn mỳ, rau và húp nước với bờ môi sưng phồng. Dù vậy, tôi vẫn cảm nhận đây là tô mỳ cay đấy tôi ăn là ngon nhất trong đời mình. Vì mỳ cay là thứ tôi chỉ ăn được trên đầu ngón tay và đúng như người ta nói bất quá tam là đây chứ đâu. Tô mỳ cay bình dân mà ngon tuyệt cú mèo.

Sau tô mỳ cay, thì nhỏ heo, nó làm thêm 1 ly trà sữa, đúng chất là ngon muốn thốt lên lời. Nhưng cũng thật tiết, trân châu nó không tụt vào miệng tôi khi hút với bờ môi dày, sưng và không đủ hơi kia. Nhưng tôi chắc chắn tại km38 Ê Krông Pắc kia thì đây sẽ là quán bình dân nhưng ngon số 1 với tên quán Chị Cuội cách đèn xanh đỏ và rẽ phải đi vào 200m.

hai-tieu-1649407243

Những bữa cơm ấm cúng lòng người cùng gia đình Heo

Và ngày thứ hai bắt đầu với thói quen ăn cơm của cả gia đình và đặc biệt tui cảm nhận đủ nhiều tình cảm của bố mẹ nó với tui. Bố mẹ thì không nói nhiều, nhưng mỗi lần nói thì cách nói và sự chia sẻ có trọng lượng hơn cả. Tui được cảm nhận tình cảm của một đứa con mang cơm cho bố giữa trời nắng chan trên hàng hecta của rẫy cafe. Tình cảm của mẹ qua những lần hái tiêu, những lần pha nước và nấu cơm.

Những bữa cơm thật ấm cúng lòng người của người thân với nhau. Và tôi nghĩ tại Đắk Lắk này, tôi thật may mắn khi đã dừng chân và trú ngụ tại nhà nhỏ heo với cây cối và những con vật dễ thương như chó Tin, mèo lười, đàn gà, đang vịt, đàn chim bồ câu và con heo hóa thành tinh ( nó thật sự là heo chứ không phải nhỏ heo bạn tôi mọi người à).

Với mình thì mình may mắn gấp đôi, vì ngoài nhà bạn mình thì mình còn có thêm gia đình nhà Dì ruột sống ở Đắk Lắk vùng Tây Nguyên này.

Du lịch lên thành phố Buôn Ma Thuột

Sau 4 ngày mình ở nhà nhỏ heo, thì tôi và nó lập kế hoạch lên phố Buôn Ma Thuột. Trên này, có khá nhiều điểm du lịch bạn à, nào là Chùa Sắc Tứ Khải Đoan (số 117 Phan Bội Châu) với nghệ thuật kiến trúc cổ kín của Phương Đông và cũng là ngôi chùa cuối cùng được phong "Sắc Tứ" của thời Phong kiến.

chua-sac-tu-khai-doan-1649407291

Bảo tàng Cafe Trung Nguyên checkin thôi chứ không vào đâu

Và địa điểm tiếp theo tụi mình đi gần phố và cách chùa khoảng 3km là Bảo tàng Cafe Trung Nguyên.

Hai đứa lủi thủi bỏ đồ và tính mang theo bộ đồ khác vào nhà vệ sinh bảo tồn thay. Nhưng thực tế thì không vậy,,, tụi mình chỉ bước vài bước thì nhận lại cái LẮC ĐẦU và sự hắt hủi, kiểu hơi khinh thường người từ chú bảo vệ.

Chú nói to: "Không vào được đâu, phải mua vé mới được vào"

Nhỏ heo thì thầm bảo rằng: “Giờ khác lúc trước mở lắm, lúc đấy thì vào được vào free cơ”.

Hai đứa trầm tư suy nghĩ, chưa kịp nghĩ gì chú bảo vệ lại quát: "Ra kia mua vé mà vào"

Hai đứa ra trước cổng xếp hàng và hỏi vé. Bạn nhân viên bảo 150.000 đồng cho một người, mà hai đứa nghĩ mà tiếc quá. Bởi, nhỏ heo nói bên trong cũng chưa có trang trí gì nhiều đâu mà bán vé đắt bằng cung đình Huế rồi. Nên nó tức và bảo nhau: "Mình chỉ chụp vài tấm trước Bảo tàng là được rồi, không cần vào đâu". Và rồi vài phút chụp hình để có mấy tấm đăng facebook cho người ta biết mình đi chơi thôi nè!

bao-ton-cf-1649407333

Hai đứa mệt nhừ đi ra và tiếp tục chạy đua với cái nắng trưa 12h của vùng đất Tây Nguyên. Vì nghĩ rằng lúc đấy là lúc hình sẽ có nhiều ánh sáng và đẹp lắm.

Tiếp tục, tụi mình đi qua bên trường Hello Kitty. 

hello-kitty-1649407352

Một ngôi trường mẫu giáo với phong cách dễ thương, nhẹ nhàng và đáng yêu. Đã được tụi mình thả dáng bên lề đường... giây phút này là lúc các bạn gái sẽ đấu tranh tư tưởng là nên cởi áo chống nắng hay là tiếp tục mặc nè. Còn mình thì không ngại nắng, chỉ ngại người bên đường nhìn vào hai đứa bảo: "Trưa nắng bóng mà hai đứa này bị điện, bị khùng" thôi à.

Và sau nhiều lần thả dáng dưới cái nắng thì cả hai đã mệt nhoài với cái nắng gắt.

Quyết định đi tìm đồ ăn trưa và vào quán nước ngồi cho thoải mái.

Cả hai bắt đầu đi tìm một quán cửa hàng thực phẩm thì dừng lại. Tại đây, mình lại tiếp tục nhận cái LẮC ĐẦU từ một người bảo vệ. Từ hành động của các chú mà mình cảm thấy cảm xúc của mình rất khó chịu và bực dọc.

Mình nói với nhỏ bạn: "Ở đây các chú tính tình ký quá ha?"

Nó bảo: Ừ ta không hiểu nữa à. Sao các chú làm bảo vệ mà thấy KHINH THƯỜNG người quá vậy?"

Và cả hai mang cảm xúc tiêu cực đi tìm một quán cafe để relax.

Đi lượn lờ nhiều quán khác nhau, mình nói nhỏ heo: "Mi tìm quán nào mà xứng đáng tầm với mình đấy, bởi đừng trẻ quá và cũng đừng già quá để dễ nói chuyện hơn". Chúng tôi tận hưởng và ngắm nhìn thành quả từ những bức hình qua buổi trưa.

Sau 30 phút đi từ Phố về Cư Mgar, chúng tôi đã đi theo trí nhớ từ chuyến đi cũ năm 2018 với con đường mới đã được đổ dầu nhựa.

275621022-1362931454149072-4434592911509521945-n-1649407452

Ghé thăm nhà Dì tui

Cuối cùng, chúng tôi đã tìm thấy nhà Dì tui. Nhà gì đã được đập đi xây lại với một diện mạo mới hơn. Vào nhà hỏi thăm các thành viên trong gia đình, bạn biết đấy chỉ đại loại các câu thông thường của những người thân xa nhau đã lâu và muốn kể cho nhau nghe về những chuyện liên quan đến gia đình. Tối đến, chúng tôi được tiếp đón với những lon bia, những cuộc vui khiến con người ta tự do, thoải mái trong ngôn từ của mình và phá vỡ khoảng cách dè chừng trước đó. Kết thúc buổi nhậu, tôi cũng mơ hồ và chóng mặt với những ly bia không thể né tránh. Tôi chạng vạng và tự thức tỉnh sự điều khiển cơ thể của mình bằng cách tát vào mặt. Nó thật sự đâu, nhưng cũng không kém phần hiệu quả.

Ngày thứ hai thức dậy, mọi thứ vẫn trong lành và se lạnh với cơn mưa nhẹ tối qua. Và đó chính xác là thời tiết tuyệt đẹp của Tây Nguyên. Tôi chạy ra trước vườn với sự tò mò muốn khám phá của một con bé ngây thơ. Vừa kể lại chiến tích tối qua, nhưng lại vô tình dẫm lên mảnh đất nhỏ gieo mầm rau của Dì tôi. Rồi Dì bảo: " Đấy đấy, vườn rau của Dì...thôi thôi vào nhà ăn sáng đi mấy đứa" với nụ cười bỏ nhỏ của Dì với tui.

Cafe trên thị trấn Quảng Phú phong cách Nhật Bản đáng thử 

Một hồi sau, nhỏ heo bảo cần phải làm hồ sơ gấp cho khách hàng, nhưng chúng tôi không mang theo laptop và thế là chúng tôi quyết định lên thị trấn, tìm quán internet để giải quyết công việc của mình. Chúng tôi thay đồ và chuẩn bị đi, thì các anh chị con Dì rủ tôi và nhỏ heo đi cafe trên thị trấn Quảng Phú. Và rồi, sự ấp úng không thể từ chối được, thay vì trả lời thì chúng tôi ngồi lên xe và lăn bánh đi lên thị trấn.

Trung tâm thị trấn cách nhà Dì tôi tầm khoảng 30 phút, nên một quán cafe có phong cách đẹp lại nằm xa ngoài thị trấn khoảng 6km. Tôi không nghĩ là quán rộng và đẹp với nhiều loại hoa sau vườn như thế...lúc này thấy tiếc sau không mặc đồ đẹp để chụp. Nhưng không sao cả, nếu các bạn không mang theo đồ thì tại quán cũng sẽ cho thuê đồ theo phong cách Nhật Bản, bạn hãy thử trải nghiệm sống ảo nơi đây nhé.

z3325544095438-c31e7c7366ead7702092851c4b05ac51-1649407708

Những anh em chúng tôi, đi rà soát và ngắm nhìn cảnh vật xung quanh.

Đi hồ ông Toại câu cá và ăn trưa

Sau đó, được anh hai con Dì gợi ý đi hồ ông Toại vừa ăn trưa vừa câu cá, cách trung tân thị trấn Quảng Phú tầm 3km. Tôi nghe khá là hào hứng.

z3325544150007-7799d6659352b185a58f2e7c57eed6f8-1649407736

Khi chúng tôi tới nơi, ở đây có rất nhiều cây ăn trái như mận, vú sữa, xoài, me, bơ và dừa. Ngắm nghía, liếc nhìn và tia xung quanh, tôi phát hiện các loại cây này đang có trái chín. Và rồi, với kỹ năng ăn trộn trái chín từ nhỏ thì trái mận được nằm gọn trong miệng tôi.

Ngồi chờ mồi nhậu và đồ ăn trưa ra, thì anh em chúng tôi cũng không thể bỏ qua cây dừa đầy trái trên cao kia được.

Các anh thay phiên nhau trèo lên, mỗi anh chỉ hái được một trái và tiếng cười xung quanh cứ rộn ràng và vui quá.

hai-dua-1649408065

Và rồi chuyến đi vui vẻ của anh em chúng tôi ngừng lại khi mỗi người đã mệt và ngả lưng ngủ quên dần trên chiếc võng bên cạnh hồ cây xanh.

Cuộc hợp nào lại không tan, tui và nhỏ bạn tạm biệt gia đình nhà Dì Tư, với một kế hoạch vẫn còn dang dở khi chưa đi xuống Bản Đôn, đi thác nướng gà bên suối...

Tạm biệt nhà Dì Tư trong trầm tư 

Và rồi nhỏ heo chở tui rời dần xa, trên đường về tui im lặng, trầm tư suy nghĩ...Hy vọng, mình không phải cưới chồng xa quê, xa gia đình để không phải có những cuộc chia ly như vậy. Cả hai đứa lái xe 2 tiếng đồng hồ cũng đã về tới nhà chị Cuội, nạp năng lượng bằng những ly trà sữa thơm béo. Và tiếp tục trên đoạn đường tối còn lại, cũng đã về tới nhà nhỏ heo.

Con Tin nó sủa gâu gâu, vẫy đuôi quấn lên tôi vô cùng, nó nhảy lên như muốn được bồng để hỏi thăm.

Chúng tôi vào nhà và vệ sinh cá nhân, rồi lên giường và ngủ, với đầu óc nhẹ nhàng. Bởi những suy nghĩ vướng bận kia không còn đủ sức để chạy quanh phá rối tui nữa.

Ngày mới lại bắt đầu, thức dậy ăn cơm, hái tiêu, nhóm lửa nấu cơm, quét sân hay cào tiêu để chạy đua với những trận mưa bất chợt đổ ào xuống.

Và đặc biệt, là những giấc ngủ trưa của những đứa nhóc thấy hài hước mà thương quá nè!

z3325544158991-3220e7f9fbd69821b2444a3fe3031d59-1649408198

mesi-ngu-1649408241

Kết thúc chuyến đi nửa tháng và nhiều bài học quý giá

Một chuyến đi xa trải nghiệm với những công việc khác cuộc sống thường ngày của mình, khiến tôi học được và nhận ra nhiều điều lắm.

Thầm cảm ơn những người đã yêu thương mình, chia sẻ những câu chuyện cuộc sống của mình khi mình không có lối về.

Chuyến đi nửa tháng của tôi cũng kết thúc và là lúc bắt đầu cho cuộc sống với những quyết định với trách nhiệm và tư duy của những đứa trưởng thành.

Nhưng đừng quên những nụ cười ngay thơ dại khờ để đời thêm vui bạn nhé!

cuoi-nhe-rang-1649408333

0/5 - (0 bình chọn)

Được viết bởi

Ban biên tập Chanh Tươi Là một đội ngũ gồm các biên tập viên và chuyên gia có kinh nghiệm và kiến thức sâu rộng về các sản phẩm, dịch vụ tiêu dùng. Ban biên tập Chanh Tươi luôn nghiên cứu kỹ lưỡng, ...
img_avatar

Bình luận

Hãy để lại bình luận của bạn tại đây!