Chỉ cần đọc 99+ bài thơ về bà này, bạn sẽ muốn chạy về ôm bà ngay!

Tổng hợp những bài thơ về bà nội, bà ngoại hay, chứa chan tình cảm, nhớ bà da diết.

Thúy Nga 20 tháng 02, 2025 - 10:16 (GMT +07)   Chỉ cần đọc 99+ bài thơ về bà này, bạn sẽ muốn chạy về ôm bà ngay!

Thơ về bà luôn mang đến những xúc cảm thiêng liêng, gợi nhớ về những ngày tháng tuổi thơ ấm áp bên vòng tay yêu thương. Đó là những vần thơ giản dị nhưng chan chứa tình cảm, là ký ức về những câu chuyện cổ tích bà kể mỗi đêm, là hình ảnh người bà tảo tần, hy sinh cả đời vì con cháu. Đọc những bài thơ ấy, ta như được sống lại những khoảnh khắc êm đềm bên bà, cảm nhận sâu sắc hơn tình yêu thương vô bờ bến. Hãy cùng khám phá những bài thơ hay nhất về bà – nơi chất chứa bao hoài niệm và những tình cảm chân thành nhất!

Những bài thơ về bà nội, bà ngoại hay nhất

Hình ảnh người bà tần tảo, hiền hậu, luôn dành trọn tình yêu thương cho con cháu, đã trở thành nguồn cảm hứng bất tận trong thơ ca. Từng câu chữ cất lên đều mang theo nỗi nhớ, sự biết ơn và cả những hoài niệm ấm áp về những ngày tuổi thơ êm đềm. Dưới đây là một số bài thơ hay về bà:

thơ về bà 3
Những bài thơ về bà nội, bà ngoại hay nhất

Cái Quạt Mo (Sưu tầm)

Quạt mo Bà để gối đầu,
Hát ru thay Mẹ những câu ấm nồng,
“Cái cò, cái vạc, cái nông…
Sao mày dẫm lúa nhà ông hỡi cò…”

Lời thơ ngày ấy Nội cho,
Nửa đêm Nội quạt, câu hò Nội thương,
Cùng chung Bà Cháu chiếc giường,
Quạt mo trọn giấc mãi vương tháng ngày.

Lớn khôn dòng chảy đổi thay,
Con đi năm tháng phủ dày tuyết sương,
Cô đơn trên khắp nẻo đường,
Đêm về canh vắng nhớ thương Nội nhiều.

Quạt mo của Nội nhỏ xiu,
Mà sao nó mát quá nhiều Nội ơi!
Cho con trọn giấc nhớ đời,
Tháng năm vẵng mãi, Nội ơi, nhớ hoài!

Tuổi thơ tay ấm vòng tay,
Cháu yêu của Nội những ngày Nội thương,
Bàn tay cứng cỏi lạ thường,
Mà sao hơi ấm tình vương quá nhiều.

Đường đời phiêu lãng bao nhiêu,
Cho con gợi nhớ thương nhiều Nội ơi!
Đêm về nghe tiếng mưa rơi,
Quạt mo của Nội, vẵng lời Nội ru!

Ngoại tôi (Sưu tầm)

Ngoại tôi tóc bạc lưng còng,
Đêm ngồi tựa cửa chờ mong con về,
Đường dài vạn dặm sơn khê,
Nghe mưa hiu hắt não nề tâm can.

Chiều nay tin tức lũ tràn,
Cuốn đi nhà cửa nát tan hết rồi,
Lòng buồn thương ngoại cút côi,
Nhà tranh vách lá ngoại ngồi nhìn mưa.

Bước chân về mái nhà xưa,
Tôi về thăm ngoại đong đưa võng dù,
Ấm lòng nghe lại tiếng ru,
Ngoài vườn vọng tiếng chim cu gọi bầy.

Bưởi, chanh, xoài, mít còn đây,
Bao nhiêu kỷ niệm những ngày còn thơ,
Mấy mùa hoa mận, hoa mơ,
Bạn bè thuở nhỏ bây giờ nơi đâu?

Bờ ao giàn bí, giàn bầu,
Hàng dừa nghiêng bóng bên cầu nhà tôi,
Pha sương tóc bạc, da mồi,
Lưng còng dáng ngoại trong tôi nhớ hoài…

Nhớ ngoại (Sưu tầm)

Con tìm Ngoại khắp chân trời,
Cho con bên Ngoại không rời nữa đâu,
Ầu ơ câu hát ví dầu,
Ngoại ơi Ngoại ở nơi đâu chưa về?

Bà ơi (Sưu tầm)

Lưng còng theo những tháng năm,
Bà tôi vẫn mãi âm thầm chở che.
Tóc bà như áng mây khe,
Cháu xa lại nhớ bờ đê, mái nhà.

Bà ơi, con lớn rồi nha!
Nhưng bao kỷ niệm vẫn là còn nguyên.
Tiếng bà ru mãi dịu hiền,
Đưa con vào giấc, triền miên tháng ngày.

Lời Ru Của Bà (Sưu tầm)

Ầu ơ... gió mát hiên nhà,
Cháu yêu ngủ nhé, có bà bên đây.
Lời ru theo gió vơi đầy,
À ơi... giấc mộng mơ ngày bình yên.

Tuổi thơ theo tiếng ru mềm,
Nay con khôn lớn êm đềm nhớ thương.
Bà là ngọn lửa đêm sương,
Tỏa lan hơi ấm, dẫn đường con đi.

Nhớ nội (Phương Trang)

Trong tuyệt vọng như đèn chiếu sáng,
Động viên mình khơi rạng cháu thơ,
Ảnh ai ảm đạm bàn thờ,
Tấm gương nghị lực bây giờ con noi.

Nhớ Bà (Sưu tầm)

Chiều nay nắng nhạt ngoài hiên,
Lòng con bỗng thấy muộn phiền nhớ ai.
Bàn tay chai sạn tháng ngày,
Lưng còng, tóc bạc, mắt cay mỏi mòn.

Bếp lửa hồng con nhớ (Phương Uyên)

Nhìn vào bếp củi đang hồng
Biết bao nỗi nhớ rực bông trở về
Nhớ sao cảm xúc thôn quê
Nơi mà kỷ niệm tràn trề thân yêu

Ngồi đây con nhớ lại nhiều
Hình bà góc bếp cạnh niêu bánh dầy
Con thì trẻ nhỏ thơ ngây
Cùng vui nghịch đó thật đầy tiếng la

Để giờ con nhớ tiếng bà
Khi xưa bếp đó chẳng xa chút gì
Vậy mà ngày tháng trôi đi
Giờ đây bếp vắng lệ mi nhớ hoài

Nhìn vào củi bếp lệ rơi
Bà ơi con nhớ tiếng cười trẻ thơ
Nhớ về ký ức thẫn thờ
Nhớ về bếp đó bơ vơ thiếu bà.

Bà Ngoại Xì- Tin (Sưu tầm)

Ngoại tôi nay đã chín mươi,
Nhưng trông ngoại vẫn vô tư không già.
Nhìn ngoại ai dễ đoán ra,
Ngoại mà nghịch ngợm “Xì Tin” không bằng.
Ngoại ăn nói cũng rất hăng,
Đứa nào láu cá, gãy răng bây giờ…
Càng già càng giống trẻ thơ,
Không lo, không nghĩ đến giờ là chơi.
Cả đời ngoại đã khổ rồi,
Bây giờ ngoại mới thảnh thơi chơi đùa.
Ngoại chơi cho bớt già nua,
Quên đi những chuyện hơn thua ở đời…
Quên bao cực khổ ngoại ơi,
Bao năm vất vả, cả đời vì con,
Bây giờ xuân sắc không còn,
Mong sao ngoại mãi sống đời “Xì Tin".

Bài thơ về bà đã mất cảm động, nhớ bà da diết

Bà đã mất, nhưng tình thương của bà vẫn còn mãi… Ký ức về bà luôn hiện hữu trong tâm trí, từ những câu chuyện bà kể, những bữa cơm đạm bạc nhưng chan chứa yêu thương, đến bàn tay gầy guộc nắm lấy tay ta ngày thơ bé. Khi bà không còn, nỗi nhớ càng trở nên da diết, day dứt khôn nguôi.

Những vần thơ dưới đây là nỗi lòng của những người cháu dành cho bà – sự tiếc thương, lòng biết ơn và cả những kỷ niệm không thể nào phai. Nếu bạn cũng đang nhớ bà, hãy đọc và cảm nhận, bởi đôi khi, những câu thơ có thể nói hộ lòng ta…

thơ về bà 4
Bài thơ về bà đã mất cảm động, nhớ bà da diết

Nhớ lắm bà ơi (Hoàng Quỳnh Mai)

Ai làm nên cảnh bể dâu,
Để Bà đi mãi tìm đâu bóng bà?
Bà đi hiu quạnh cửa nhà,
Giờ đây cháu nhớ lắm Bà… Bà ơi!

Bà Nội (Ngọc Khương)

Một đời rơm rạ ruộng đồng
Nội đi chỉ tấm lưng còng mang theo
Cỏ vàng, nấm mộ buồn teo
Buốt mưa đêm, rát nắng chiều nội ơi

Bao năm nuôi cháu mồ côi
Tiếng ru nội đẫm vành nôi cháu nằm
Trên đầu nội mấy vòng tang
Nỗi nhà, nỗi nước thắt ngang cuộc đời

Cháu đi góc biển chân trời
Trong tim không cạn những lời nội ru
Nay về thăm nội vàng thu
Nén hương quặn cháy nghiêng mồ lệ rơi!

Nghe từ tiếng nội à ơi
Từ trong mộ đất xé trời vang lên…

Quê ngoại (Sưu tầm)

Quê ngoại có bà ngoại tôi,
Làng nằm bên bờ sông cổ,
Con sông cũng lắm ưu phiền,
Ba năm ba lần đê vỡ.

Quê ngoại có nghề nấu kẹo,
Kẹo mầm thơm suốt mùa đông,
Bà tôi đã từng gồng gánh,
Kẹo quê đi bán trăm miền.

Bà ơi, áo nâu sờn bạc,
Bà ơi, cái nón gãy vành…
Bên sông mẹ con đứng ngóng,
Đò nan sóng vỗ đăm đăm…

Thôi đã khuất rồi, quê ngoại,
Bà tôi một nấm mộ gầy,
Quê ngoại thêm xa từ đấy,
Mẹ tôi nước mắt vào trong.

Lạy trời, đường đất đừng trơn,
Lạy trời, nắng thôi trút lửa,
Cho mẹ về ngóng bên sông,
Cho con bớt buồn quê ngoại.

Nhớ Nội (Sưu tầm)

Thương nội lắm cả đời tần tảo,
Năm tháng dài cơm áo nuôi con,
Đến nay sức khoẻ héo mòn,
Chúng con kính cẩn lòng son gửi Người.

Khi còn trẻ nào tươi màu nắng,
Chồng vắng nhà gánh nặng trọn mang,
Lá xanh rụng trước lá vàng,
Mất đi các bác tóc sang màu buồn.

Thêm lần nữa trời tuôn xối xả,
Tin nhói lòng bố đã mất đi,
Bà, con, mẹ nữa ngất vì,
Núi non sụp đổ nào chi sánh bằng.

Giữa đêm tỏ vầng trăng tắt ngấm,
Nuốt lệ sầu tim ngậm nỗi đau,
Thế rồi bữa cháo bữa rau,
Cả nhà vực dậy tuy màu tối đen.

Trong tuyệt vọng như đèn chiếu sáng,
Động viên mình khơi rạng cháu thơ,
Ảnh ai ảm đạm bàn thờ,
Tấm gương nghị lực bây giờ con noi.

Bà tôi (Sưu tầm)

Bà tôi váy đụp áo thâm,
Nón mê bà đội quanh năm ngoài đồng,
Như con cò trắng ven sông,
Hai vai gánh nặng lo chồng nuôi con,
Đường làng mòn vẹt gót son,
Ước mong con cháu vẹn tròn giấc mơ.
Yêu bà từ thuở ấu thơ,
Những ngày xưa ấy bây giờ đã qua,
Khi Cha chinh chiến miền xa,
Mẹ đi làm vắng ở nhà bà chăm,
Cháu đi học lúc lên năm,
Thương cháu bé bỏng đêm nằm bà ru…
Giờ bà yên giấc ngàn thu,
Hồn bà trong cõi phiêu du vô thường,
Thắp dâng bà một nén hương,
Mà lòng cháu cứ rưng rưng nhớ bà.

Nhớ lắm Bà ơi! (Sưu tầm)

Đêm hè nằm ngắm trăng đầy,
Vầng trăng cổ tích còn đây thuở nào.
Chị Hằng, Chú Cuội trên cao,
Lắng nghe Bà kể biết bao chuyện đời.

Tay bà quạt mát không rời,
Cháu yêu, yêu nhất trên đời Bà thôi.
Gió xưa bà quạt lâu rồi,
Mãi trong ký ức không thôi nồng nàn.

Ầu ơ, khúc hát dân gian,
Cái cò, cái vạc mênh mang sớm chiều.
Tuổi thơ cháu nhớ rất nhiều,
Làm sao kể hết bao điều bà ơi!

Thời gian rồi cũng dần trôi,
Cháu yêu khôn lớn bà tôi đâu còn.
Trưa hè những giấc no tròn,
Gió tay bà quạt đâu còn nữa đâu.

Ai làm nên cảnh bể dâu,
Để Bà đi mãi tìm đâu bóng bà?
Bà đi hiu quạnh cửa nhà,
Giờ đây cháu nhớ lắm Bà, Bà ơi!

Con Tiễn Ngoại Về Bên Kia Thế Giới (Sưu tầm)

Một chiều tàn thu đã chớm sang đông
Dòng lệ nóng tuôn tràn trên đôi má
Đau xót nghẹn ngào tim thắt từng cơn
Mái đầu xanh vươn vành khăn tang trắng
Ai nỡ đành lòng cướp mất ngoại đi..?..?

Ngoại ơi!

Ngoại ra đi khi lời ru còn dang dở
Giấc ngủ đầu đời còn tiếng ngoại ầu ơ…..
Cánh võng ngày thơ vẫn đung đưa từng nhịp
Mà bóng ngoại già xa khuất ngàn mây

Và giờ đây…

Con trưởng thành lớn lên cùng năm tháng
Con trở về bên mộ ngoại thân yêu
Dòng chữ trên bia nhoè vì mưa nắng
Ngoại vắng lâu rồi con ngỡ hôm qua
Phút chạnh lòng nhớ thương người con khóc
Nhưng mong ngoại mỉm cười từ thế giới bên kia….

Con Về Giỗ Ngoại Tháng Ba (Toàn Tâm Hòa)

Hai năm… Ngoại biệt cõi trần
Con về nhìn nấm mộ phần cỏ xanh
Dây trầu vẫn mướt… uốn quanh
Tìm hình bóng Ngoại mong manh dáng gầy!

Hai năm khoé mắt còn cay
Ngoại ra đi giữa một ngày nắng tươi
Mà sao nước mắt con rơi
Câu kinh tiễn ngoại những lời xót xa!

Con về giỗ Ngoại tháng ba
Hoa cau rụng ở hiên nhà lẻ loi
Khay trầu khô quéo cùng vôi
Hai năm cũng đã lâu rồi… nằm im!

Con dâng lên thứ Ngoại thèm
Trầu xanh, cau chín nỗi niềm rưng rưng
Dường như con thấy ngoại mừng
Chỉ là giao cảm ngập ngừng… Ngoại ơi!

Bà Mất (Trúc Lâm)

Tiếng kinh lặng rớt bên thềm
Một ngày tóc trắng không mềm nắng rơi
Bà nay như áng mây trời
Bay sang ngã rẽ cuộc đời trầm luân

Từ đây rũ hết bụi trần
Và buông xuôi hết nợ nần bể dâu
Miệng không còn thắm miếng trầu
Nếp nhăn rồi hóa đất nâu trên đồng

Đường dài bà xuống gặp ông
Để buồn nhánh lá trầu không úa vàng
Rồi mai lúa chín mùa sang
Tìm đâu tiếng gạo trên sàng rơi nghiêng

Hương chanh còn tỏa ngoài hiên
Bóng cau vẫn gối đầu lên bức tường
Hồng xiêm đã chín đầy vườn
Ngõ quen vẫn đợi chiều sương bà về

Vẫn đây bụi chuối, bờ tre
Con mương chảy khắp ngày hè đợi mưa
Bà không ra nữa xúc cua
Bơ vơ cả chiếc rổ thưa góc nhà

Đơn sơ tấm áo nâu bà
Chiếc kim băng nhỏ cài qua vui buồn
Nắng mưa cổ bạc, vai sờn
Bà không mặc nữa cô đơn một chiều

Cuộc đời đã đủ chắt chiu
Một lần nhắm mắt hồn theo gió ngàn

Trong đêm giấc mộng vừa sang
Thấy bà về giữa nhân gian mỉm cười
Quạt mo và tiếng à ơi
Lời ru có giọt buồn rơi âm thầm

Lưng còng gánh mỏi trăm năm
Buông xuôi mặc khói hương trầm lặng bay
Bóng bà khuất cuối chân mây
Mà hương bồ kết vẫn ngay hiên nhà.

Những câu thơ ngắn về bà

Dưới đây là những câu thơ ngắn về bà, nhẹ nhàng nhưng đầy cảm xúc, giúp bạn thể hiện tình cảm của mình với người bà đáng kính:

thơ về bà 6
Những câu thơ ngắn về bà hay nhất

1. Bàn tay bà nắm tay con
Dìu con khôn lớn vuông tròn yêu thương.

2. Bà là nắng ấm ban mai
Cho con khôn lớn tháng ngày bình yên.

3. Tóc bà bạc màu mưa gió
Nhưng tình yêu vẫn đỏ trong tim.

4. Lời ru theo gió bay xa,
Mà sao con nhớ, chẳng nhòa tháng năm.

5. Cháu về ghé lại vườn xưa,
Vẫn nghe giọng nói như vừa hôm qua.

6. Bếp lửa bà nhóm ngày thơ,
Sưởi con ấm cả giấc mơ tuổi hồng.

7. Nhớ hoài dáng nhỏ hao gầy,
Từng câu chuyện kể đong đầy tình thương.

8. Cả đời chẳng biết giận hờn,
Chỉ lo cháu lớn, cháu khôn từng ngày.

9. Nắng chiều phủ bóng sân ga,
Bà ngồi đan áo, hát ca dịu dàng.

10. Bàn tay gầy guộc dáng hao,
Nâng niu cháu nhỏ, ngọt ngào lời ru.

11. Bà là ánh nắng chiều tà,
Chiều con từ thuở lên ba đến giờ.

12. Bà cười nếp nhăn lại hằn,
Mà trong ánh mắt vẫn tràn yêu thương.

Chùm thơ về bà cho trẻ mầm non hay, bồi dưỡng tình yêu thương bà

Tình bà cháu luôn là một trong những tình cảm đẹp nhất, chứa đựng sự ấm áp, yêu thương và bao dung vô bờ bến. Ngay từ khi còn nhỏ, trẻ em cần được vun đắp những giá trị gia đình thông qua lời kể, bài hát và đặc biệt là những vần thơ đơn giản, dễ nhớ.

Những bài thơ về bà dành cho trẻ mầm non không chỉ giúp bé học cách bày tỏ tình cảm với bà mà còn nuôi dưỡng lòng hiếu thảo, biết ơn với người đã chăm sóc và yêu thương mình. Với lời thơ ngắn gọn, nhẹ nhàng, vần điệu êm ái, bé sẽ dễ dàng ghi nhớ và cảm nhận được sự gắn kết thiêng liêng này.

Dưới đây là chùm thơ hay về bà dành cho trẻ mầm non, giúp bé thể hiện tình yêu thương dành cho người bà kính yêu:

thơ về bà 2
Chùm thơ về bà cho trẻ mầm non hay

Thăm Nhà Bà (Sưu tầm)

Thăm nhà bà
Bà đi vắng
Có đàn gà
Chơi ngoài nắng
Cháu đứng ngắm
Đàn gà con
Rồi gọi luôn
Bập, bập, bập
Chúng lật đật
Chạy thật nhanh
Xúm vòng quanh
Kêu “chiếp chiếp”
Gà mải miết
Nhặt thóc vàng
Cháu nhẹ nhàng
Lùa vào mát.

Bà Và Cháu (Sưu tầm)

Bé ơi mau thức dậy
Tập thể dục với bà
Hai bà cháu chúng ta
Cùng sống vui sống khỏe.

Về Quê (Sưu tầm)

Nghỉ hè bé được về quê
Được đi lên rẫy, được về tắm sông
Thăm bà rồi lại thăm ông
Thả diều câu cá sướng không gì bằng
Đêm về bé ngắm ông trăng
Nghe ông kể chuyện chị Hằng ngày xưa
Bà rang đậu lạc thơm chưa?
Mời ông, bà, bé say sưa chuyện trò.

Lấy Tăm Cho Bà (Sưu tầm)

Cứ giờ dạy cháu về nhà
Ăn xong nhớ lấy cho bà cái tăm
Nhưng bà đó rụng hết răng
Cháu không lấy được cái tăm cho bà
Cháu đi rót nước bưng ra
Chè thơm hương tỏa khắp nhà vui vui.

Nhà Ngoại

Chiều nay về nhà ngoại
Quả na mở mắt chào
Bưởi đung đưa trái bóng
Ổi thơm lừng bờ ao

Trên giàn hoa đậu tím
Hương thiên lí ngọt ngào
Ngoài vườn bông huệ trắng
Chim ríu ran cành cao

Ngoại như một ông tiên
Cháu vuốt chòm râu bạc
Ngồi bên ông cháu hát
"Tùng rinh! Tùng rinh rinh"

Giữa Vòng Gió Thơm (Sưu tầm)

Này chú gà nâu
Cãi nhau chi thế
Này chị vịt bầu
Chớ gào ầm ĩ

Bà tớ ốm rồi
Cánh màn khép rũ
Hãy yên lặng nào
Cho bà tớ ngủ

Bàn tay nhỏ nhắn
Phe phẩy quạt nan
Đều đều ngọn gió
Rung rinh góc màn

Bà ơi hãy ngủ
Có cháu ngồi bên
Căn nhà vắng vẻ
Khu vườn im lặng

Hương bưởi hương cau
Lẩn vào tay quạt
Cho bà nằm mát
Giữa vòng gió thơm.

Bà ơi!
Bà ơi! Cháu thích nghe bà,
Kể câu chuyện cũ bên nhà đầu sân.
Bà cười mắt sáng trong ngần,
Tay bà nắm cháu bao lần yêu thương.

Bà là ánh nắng (Sưu tầm)

Bà là nắng sớm trên cao,
Sưởi con ấm áp những ngày tuổi thơ.
Bà là cổ tích, là mơ,
Là bao câu hát ru bờ vai yêu!

Cháu Yêu Bà (Sưu tầm)

Cháu yêu bà lắm bà ơi,
Mỗi khi bà kể chuyện đời ngày xưa.
Bà cười đôi mắt hiền hòa,
Tay ôm cháu nhỏ như là nắng xuân.

Bà cho cháu cả mùa trăng,
Đưa câu hát ngọt ru nằm mộng say.
Cháu mong bà mãi nơi đây,
Mãi luôn mạnh khỏe, mỗi ngày vui tươi.

Bà Là Cả Tuổi Thơ (Sưu tầm)

Ngày thơ cháu có bà yêu,
Bà ru cháu ngủ, bà chiều cháu ngoan.
Bà đan áo ấm mùa sang,
Bà dành cháu cả gian nan cuộc đời.

Giờ đây cháu lớn khôn rồi,
Vẫn mong bà mãi sáng ngời như trăng.
Bà ơi! Cháu nhớ vô cùng,
Bà là cổ tích, là chung tuổi hồng.

Những câu thơ về tình bà cháu

Tình bà cháu là một thứ tình cảm thiêng liêng, gắn kết bởi những câu chuyện cổ tích bên bếp lửa, những lời ru ngọt ngào và vòng tay ấm áp. Bà không chỉ là người nâng niu, chăm sóc mà còn là cả một bầu trời yêu thương, luôn dõi theo từng bước chân của cháu. Dù thời gian trôi qua, dù mái tóc bà đã bạc, tình cảm ấy vẫn luôn vẹn nguyên trong trái tim mỗi người.

Dưới đây là những câu thơ hay về tình bà cháu, giúp bạn cảm nhận sâu sắc hơn sự gắn bó, yêu thương giữa hai thế hệ, cũng như gửi gắm lòng biết ơn đến người bà kính yêu:

thơ về bà 5
Những câu thơ về tình bà cháu

1. Lời ru theo gió đưa nôi,
Bà ươm mầm nhỏ giữa đời bão giông.

2. Bà là cổ tích đời con,
Là bao kỷ niệm mãi còn trong tim.

3. Lời ru theo gió đưa nôi,
Bà ươm mầm nhỏ giữa đời bão giông.

4. Bà là cổ tích đời con,
Là bao kỷ niệm mãi còn trong tim.

5. Bà ơi, cháu nhớ!

Bà ơi, cháu nhớ ngày xưa,
Bàn tay nhăn nheo sớm trưa tảo tần.
Bà ru cháu giấc ngủ lành,
À ơi câu hát ngọt lành tuổi thơ.

Mùa đông bà đắp chăn mơ,
Mùa hè quạt mát từng giờ, từng đêm.
Cháu vui, bà cũng cười thêm,
Cháu đau, bà xót, êm đềm vỗ về.

Bếp hồng bà nhóm đam mê,
Củ khoai, bát cháo tràn trề tình thương.
Những ngày mưa gió trên đường,
Bà che áo mỏng, dặn đừng dầm sương.

Nay con khôn lớn muôn phương,
Chỉ mong được nắm tay nhường ngày xưa.
Nhớ hoài ánh mắt hiền hòa,
Nhớ câu chuyện cũ bên nhà rêu phong.

6. Lời ru của bà

Bà ru cháu ngủ êm đềm,
Lời ru như gió, bên thềm đung đưa.
Bà kể chuyện cũ ngày xưa,
Nào là cây bưởi, nào mưa ngoài đồng.

Tuổi thơ cháu cứ thong dong,
Có bà che chở, ấm lòng biết bao.
Tóc bà bạc tựa mây cao,
Mà lòng vẫn ấm, ngọt ngào như xưa.

Giờ đây bà đã già nua,
Lưng còng, mắt mỏi, chiều mưa chậm buồn.
Bà ơi, cháu lớn từng hôm,
Nhưng lòng vẫn nhớ những hôm quạt nồng.

Dù đi xa cách dòng sông,
Cháu vẫn mong được nép lòng vào tay.
Câu ru ngày ấy còn đây,
Đưa con về với những ngày bình yên.

Tình bà cháu luôn là một trong những tình cảm thiêng liêng và đáng trân trọng nhất trong cuộc đời mỗi người. Những vần thơ về bà không chỉ giúp ta hoài niệm về những kỷ niệm ấm áp bên bà mà còn là cách để ta thể hiện lòng biết ơn và tình yêu sâu sắc. Hãy dành một chút thời gian để đọc, cảm nhận và chia sẻ những bài thơ ý nghĩa này, bởi đâu đó, có thể bà vẫn đang dõi theo và mỉm cười hạnh phúc. Thơ về bà không chỉ là những câu chữ mà còn là những thanh âm dịu dàng vang vọng trong trái tim mỗi chúng ta.

Bình luận 0 Bình luận

Chanh Tươi Review trân trọng mọi ý kiến đóng góp. Đánh giá của bạn có thể giúp hàng ngàn người khác đưa ra quyết định mua hàng chính xác. Xem chính sách bình luận .

Gửi bình luận
thuynga
Tác giả: Thúy Nga
Biên tập viên
Với kiến thức chuyên môn về Ảnh Báo chí, Thúy Nga mong muốn mang đến cho độc giả những bài viết mỹ phẩm, làm đẹp, thời trang... chất lượng, hữu ích và chân thật.
Đọc tiểu sử đầy đủ của Thúy Nga

Thông báo